[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 15

Tiên Gia Động Phủ

Chương 15: Người mặc đạo bào không phải đạo sĩ

005GPusSgw1f5jdhsx513j35ca2tcu0y

Tiêu Lạc Vân thấy hắn thính tai như vậy, không dám lên tiếng nữa, nhìn về phía khác, thiếu niên nọ cứ như vậy nghênh ngang mà đi.

Vũ khí thông linh ở trong không gian truyền thừa của Nghịch Thiên Hành trốn ra không ít, bay khắp bốn phương tám hướng, rất nhiều tu sĩ không chế pháp bảo đuổi theo, quang ảnh ngập trời trong khu vực.

“Vèo “

Chỉ mới qua nửa khắc đồng hồ, lại có 1 đạo quang hoa phóng tới hướng Tiêu Lạc Vân, dọa nàng nhảy dựng lên, vội vàng tránh né.

Một đạo quang mang đỏ rực như ngọn lửa bay tới, chui vào bên trong thạch bích ở trước mặt.

Tim Tiêu Lạc Vân đập thình thịch, nàng cảm thấy sư tôn cách đời của mình thật tốt, tâm tình rất…

Xem bài viết gốc 1 289 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 14

Tiên Gia Động Phủ

Chương 14: Vạn Hóa Thánh Quyết

1

Tiếp nhận truyền thừa là một quá trình thử thách ý chí và linh hồn lực. Tiêu Lạc Vân là người trùng sinh, bất luận là linh hồn hay ý chí đều cường đại hơn người bình thường rất nhiều, tuy nhiên sau khi trải qua truyền thừa khắc ấn trong tinh thần hải cũng mệt mỏi đến mức không thể nhúc nhích nổi một đầu ngón tay, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Tiêu Lạc Vân mơ một giấc mộng vô cùng kì quái. Cũng giống như giấc mộng khi hấp thu Ngọc Xà Lan, giấc mộng này cùng nàng không có bất cứ liên quan gì, lại mơ hồ có cảm giác như đã trông thấy từ tiền kiếp.

Xem bài viết gốc 1 633 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 13

Tiên Gia Động Phủ

Chương 13: Tôn thượng?

4b954a4fgy1fdnetx0z9bj20p00go0xd

Trong lúc Tiêu Lạc Vân bắt đầu tiếp nhận truyền thừa ở trận thứ bảy, các thí luyện giả khác cũng lần lượt bị không gian truyền thừa đẩy ra ngoài.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Má nó, ta đang ở trận thứ năm mà? Còn chút xíu nữa là giải trận rồi!”

Nam Vực xôn xao, hoàn toàn không ngờ lại xảy ra tình huống này. Đùa gì vậy, mục đích tồn tại của không gian truyền thừa chính là vì tìm kiếm người kế thừa, hiện tại người kế thừa đã có, tự nhiên sẽ không cần những thí luyện giả kia nữa.

Trưởng lão các thế lực lớn trầm mặt, sắc mặt khó coi nhìn nhau. Đối với Thiên Cơ Tông oán hận tự nhiên tăng thêm một bậc. Bọn họ không cho rằng đệ tử Thiên Cơ Tông có thiên phú hơn…

Xem bài viết gốc 1 432 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 12

Tiên Gia Động Phủ

Chương 12: Miễn cưỡng

5afb4854gw1fbfwv35myyj21kw11xx5a

Tiêu Lạc Vân vốn cực kì e ngại vật có hình dáng giống miếng mỡ đông kia liền theo bản năng lùi lại mấy bước, mà huyết thỏ cũng rung tai ăn ý theo nàng lui lại. Đột nhiên vật kia vốn đã yên tĩnh lại nhảy lên, trên thân thể huyễn hóa ra một gương mặt, giờ phút này đang nhắm hai mắt, nhưng cái mũi lại phập phồng vài cái, hai mắt mở mạnh ra, lộ ra vẻ ghét bỏ cực kì nhân tính hóa.

“Chết tiệt, chết tiệt… Sao lại là khí tức này!”

Nó vậy mà lại mở miệng nói chuyện, lời nói vừa ra, thân thể của nó lại trực tiếp nhảy lên giữa không trung, giống như đối với Tiêu Lạc Vân cực kỳ chán ghét, ngay cả tới gần đều không muốn, cấp tốc bay lên, ở giữa không trung…

Xem bài viết gốc 1 158 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 11

Tiên Gia Động Phủ

Chương 11: Ý chí (2)

3-160505095P2

Ở phía trước cách xa mọi người, trung tâm chiếc đại đỉnh này, rõ ràng có chín bức tượng cực lớn. Những bức tượng này nam có nữ có, có người đội mũ che kín mặt, có người để tóc dài xõa vai, cũng có người đầu trọc giống như hòa thượng Tây Mạc, lại có người ăn mặc giống như đạo sĩ, y phục có đồ án âm dương bát quái.

Từng trận khí thế khó có thể hình dung tản ra từ chín bức tượng này, dường như mỗi một bức đều đại biểu cho con đường chứng đạo của cường giả trong thiên địa. Chín bức tượng này, bất cứ kẻ nào nhìn thấy đều cảm thấy tâm thần chấn động, thế nhưng toàn bộ quỳ dưới đất, hai tay giơ lên cao, cúi đầu xuống.

Đôi tay giơ lên của bọn…

Xem bài viết gốc 1 105 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 10

Tiên Gia Động Phủ

Chương 10: Ý chí (1)

aa68595dgw1f7fady1kjrj218g0tnkjl

“Đi đi… đi khỏi nơi này!”

Tiêu Lạc Vân cúi đầu nhìn huyết thỏ, bàn tay theo thói quen khẽ xoa đầu nó.

Huyết thỏ ngẩng đầu nhìn nàng run rẩy, ánh mắt bi thương. Nó tập tễnh bò dậy, nhìn cánh cổng ánh sáng trong hư không, lại nhìn Tiêu Lạc Vân, nhưng vẫn không chịu rời đi.

Tiêu Lạc Vân lòng quặn thắt lại, hai mắt đỏ ngầu tràn đầy tơ máu nhìn lão giả đeo mặt nạ trong hư không dường như nhìn thấu tất cả mọi chuyện, lại giống như một bóng ma cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không hiểu.

Lại một ngày nữa…

Tiếng động, tiếng gầm dưới chân núi lại kéo đến. Tiêu Lạc Vân loạng choạng đứng dậy, hai cánh tay run rẩy vô lực. Huyết thỏ dụi đầu vào chân nàng, gầm lên một…

Xem bài viết gốc 1 944 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 9

Tiên Gia Động Phủ

Chương 9: Thỏ con (3)

4641699agy1fcoti17mo9j20zk0m6n0b

“Người này rốt cuộc có lai lịch gì? Bằng vào một huyết thần thỏ con nhỏ yếu lại có thể vượt qua trận thứ năm, nên nói kẻ này quá may mắn hay là có thủ đoạn gì đây?”

“Dường như lần này Thiên Cơ Tông không có mặt, chẳng lẽ là người của Thiên Cơ Tông?”

Ngay khi những tiếng xôn xao vang lên, đám tiền bối của ngũ tông tam tộc đều vô tình hữu ý đưa mắt nhìn nhau, thầm phán đoán lai lịch người có huyết thần thỏ con. Không chỉ có những lão già thành tinh này, ngay cả người trong trận cũng dần coi trọng Tiêu Lạc Vân. Phải biết rằng truyền thừa của Nghịch Thiên Hành không coi trọng tu vi, tư chất mà là tâm tính, thủ đoạn. Chỉ cần hợp nhãn ông ta, cho dù là…

Xem bài viết gốc 1 728 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 8

Tiên Gia Động Phủ

Chương 8: Thỏ con (2)

005j12tggy1fcnnj50nmgj31kw11xe86

Khi bước vào tòa trận pháp đầu tiên, thế giới trước mắt Tiêu Lạc Vân đột nhiên biến đổi, giống như vỡ ra làm từng mảnh nhỏ, rất nhanh tập trung tái hợp lại hóa thành một thế giới tràn ngập tiên sơn lầu các.

Thế giới này hoàn toàn yên tĩnh, phóng mắt nhìn đi tiên sơn san sát nhau, lầu các khắp nơi, giống như không phải phàm trần mà là chốn tiên nhân, thậm chí ở nơi này linh khí thiên địa càng thêm nồng đậm khó hình dung được.

“Nếu tu vi của ta không mất đi, ở trong trận pháp này tu hành một ngày hẳn có thể sánh với một tháng khắc khổ ở ngoại giới.”

Tiêu Lạc Vân tiếc nuối thở dài, đúng lúc này thỏ con trong lòng bàn tay nàng cũng bay lên, thần sắc lộ…

Xem bài viết gốc 1 657 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 7

Tiên Gia Động Phủ

Chương 7: Thỏ con (1)

70cc9cbfgw1fao0qd9yq9j24n433ke85

Người đầu tiên mở ra huyết thần là huyết hổ, xem ra thực lực cũng không tệ. Bên ngoài chỗ truyền thừa bàn tán xôn xao, tò mò không biết các huyết thần khác sẽ có biến hóa thế nào.

Đúng lúc này bên trong nơi truyền thừa, người thứ hai, thứ ba, thứ tư đều lấy ra tâm huyết, nhập vào huyết quang, xuất hiện ba con huyết thần không giống nhau.

Một người là con nai nhỏ huyết sắc, rất là bình thường. Người thứ hai là một huyết ưng, vừa xuất hiện đã rít gào lên, nhưng quỷ dị nhất là người thứ ba, huyết thần thứ ba lại là một con huyết hạc. Rõ ràng do máu huyết ngưng tụ, thế nhưng mang theo mấy phần tiên phong đạo cốt, nhìn qua thập phẩn quái dị.

“Thằng ranh Liễu Trường Ngôn…

Xem bài viết gốc 1 145 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 6

Tiên Gia Động Phủ

Chương 6: Truyền thừa của Nghịch Thiên Hành

6950e640gy1fby5hicti1j20sg0iyn0s

“Con rắn giảo hoạt chết tiệt!”

Tiêu Lạc Vân thầm mắng một tiếng, cả người bay về phía huyết hồ. Khi nàng cách mặt hồ chỉ còn mười trượng thì tế đàn lại bị nâng tiếp lên, một cái đầu khổng lồ, chính là thứ đã nâng tế đàn lên bắt đầu hiện ra trên mặt hồ.

Đây là một cái đầu lớn trừng trăm trượng, toàn bộ cái đầu lâu này màu xanh, không phải làm từ xương cốt thật mà làm bằng đá, mang theo biểu cảm điên cuồng, thần sắc dữ tợn, thất khiếu đổ máu, cái miệng rộng của nó tựa như đang hướng lên trời mà rít gào vậy.

“Trời muốn diệt đạo thống của ta, ta phải lật đổ trời cao. Kẻ lấy được truyền thừa của ta, nghịch thiên mà đi, thay ta… lật đổ thiên đạo…

Xem bài viết gốc 1 295 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 5

Tiên Gia Động Phủ

Chương 5: Giảo hoạt

70cc9cbfgw1fao0pyy58fj213z0qojzm

Đám người Tiêu gia chỉ trong chốc lát đã hiểu rõ mọi chuyện, hận không thể lột da tróc thịt Tiêu Lạc Vân, nhưng bây giờ không phải là lúc trút giận, xoay người bỏ chạy, bộ dáng vô cùng sợ hãi.

“Các ngươi đúng là người tốt mà. . .”

Tiêu Lạc Vân vừa vắt chân lên cổ chạy, vừa quay lại nhìn mấy người Tiêu gia nói.

“Con nhãi, ngươi đúng là tự tìm đường chết, chúng ta sẽ không tha cho ngươi đâu!”

Một thanh niên mặt sẹo tỏa ra sát khí kinh người, nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng nói. Thực tế tu vi của mấy người họ chỉ giao động từ Luyện Khí trung kì đến đại viên mãn, hơn nữa còn chưa có linh thức, so với Tiêu Lạc Vân đã hấp thụ dược lực của Ngọc Xà Lan, lúc này…

Xem bài viết gốc 1 531 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 4

Tiên Gia Động Phủ

Chương 4: Người tốt

6cffd267ly1fczt98hif1j218o0ts7b5

Tiêu Lạc Vân mở mắt ra.

Toàn thân nàng đau nhức, ngay khi mở mắt ra thì có một cảm giác run run, loại cảm giác không nơi nào không đau này khiến cho thân thể không ngừng run rẩy, tựa như toàn thân đã vỡ vụn vậy.

Nhưng ý niệm trong hai mắt nàng cũng dần bình tĩnh lại, mặc dù đau đớn kinh người, nhưng lại không bằng lúc nàng phải thừa nhận trừu cân dịch cốt.

Tiêu Lạc Vân chậm rãi ngồi dậy, hô hấp có chút dồn dập, cúi đầu nhìn xuống thân thể đầy những vết thương, có nông có sâu, thậm chí có nhiều chỗ đã mất hẳn cả da, huyết nhục cọ sát với mặt đất, truyền cho nàng một cảm giác đau đớn tới tận xương tủy.

“Vừa rồi quá mạo hiểm, nhất định không thể liều lĩnh…

Xem bài viết gốc 1 428 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 3

Tiên Gia Động Phủ

Chương 3: Nan đề

aa68595dgw1faez5n7z5sj218g0tn7wh

Tiêu Lạc Vân tìm một chỗ ẩn nấp trước bãi loạn thạch, từ từ quan sát tình huống. Nàng tuy không biết sâu trong sơn cốc xảy ra chuyện gì, nhưng cũng cảm giác được tình huống này còn kéo dài, âm thanh trầm thấp như vừa rồi chắc chắn còn tiếp tục vang lên.

Quả nhiên, chưa được nửa phút, âm thanh trầm thấp liên tục vang lên 3 tiếng, Tiêu Lạc Vân trong lòng run rẩy, đây là một loại cảm giác kỳ dị, nàng không rõ vì sao, giống như run rẩy đến từ sâu trong linh hồn.

Nàng cố nhịn cảm giác sợ hãi từ sâu trong linh hồn, sau đó nhanh chóng phóng về phía trước, nhổ 3 cây Ngọc Xà Lan ở trước hang rắn, không dám quay đầu lại mà chạy đi.

Sau khi chạy được mấy dặm, Tiêu Lạc Vân…

Xem bài viết gốc 955 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 2

Tiên Gia Động Phủ

Chương 2: Vụ cốc

67c8bf2ely1fckjboa3lqj21be0qo7bo

Trừu cân dịch cốt là sự tình đau đớn thế nào e rằng chỉ có người chính thức trải qua mới có thể hiểu rõ. Ngay cả người trưởng thành còn khó lòng chịu được, huồng hồthân thể Tiêu Lạc Vân lúc này mới có mười ba tuổi. Điều khiến người của Tiêu gia kinh hãi nhất chính là, đứa bé này dù đau đớn thét gào nhưng từ đầu đến cuối đều không rơi một giọt lệ, hai mắt chỉ mở to nhìn chằm chằm những kẻ ra tay với mình như một con búp bê xinh đẹp vô hồn.

Tiêu Lạc Vân hôn mê rất lâu, sau khi tỉnh lại, toàn thân đau đớn, nàng cố gắng bò dậy, nhưng khi hai tay chạm đất liền cảm giác đau đớn càng tăng lên, nóng rát như tay không có da. Tiêu Lạc Vân thở dốc…

Xem bài viết gốc 1 422 từ nữa

[Tiên Hiệp] Hồng Trần – Chương 1

Tiên Gia Động Phủ

Chương 1: Lòng người hiểm ác

aa68595dgw1f6mk68eo06j218g0jchd3

Ngày xuân như gấm, sắc cây xanh mượt, phía sau ngọn núi, dọc theo dòng sông, hoa dại nở đầy rực rỡ. Giữa đám cỏ xanh là một thân cây cao vút tận trời, cành lá xum xuê tựa như cái ô che nắng, tuy mang hơi thở cổ kính nhưng cành lá lại xanh tươi như mới.

Tiêu Lạc Vân nằm ngửa trên bãi cỏ dưới gốc cây, nheo mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, vẻ mặt mê man lạc lõng.

“Cái thế giới chán chết này không thể lên mạng, không thể chơi game, không thể xem phim giải trí nước ngoài, suốt ngày cứ ngươi lừa ta gạt, đánh giết, sống chán quá, cực kỳ chán.”

Không sai!

Tiêu Lạc Vân là một người trùng sinh, xuyên qua. Trong đời người thống khổ nhất một là ba năm trung học đều…

Xem bài viết gốc 1 166 từ nữa

THÔNG BÁO CHUYỂN NHÀ

Thú thật là từ sau bộ Hồng Điệp, tui có đam mê cháy bỏng tiên hiệp tu chân nên tui chuyển nhà qua Tiên Gia Động Phủ: https://tiengiadongphu.wordpress.com/

Nhà bên này chắc vẫn đăng các thứ ngôn tình, đam mẽo, đồng nhân vân vân mây mây khi tui có hứng. Túm gọn lại là thế, giờ qua đây chính thức báo một tiếng. Bạn nào có hứng với tiên hiệp nữ chủ có thể ghé chơi, chúng ta cùng uống trà đàm đạo, bàn chuyện nhân sinh.

Vô Nguyệt Quán không đóng cửa nha, chỉ tạm thời chăm lo cho Tiên Gia Động Phủ nhiều hơn thôi.

Ngoài ra rất cảm ơn các bạn yêu thích bộ Hồng Điệp, nay search chơi mà ra quá nhiều đường link luôn, rất may tất cả đều để nguồn chính xác =))

Hi vọng có thể gặp lại các bạn vào một ngày không xa nha~

[DOUJINSHI VIỆT LAN] VẤN TÂM VÔ HỐI

Người vẽ không phải mình, bạn ấy vẽ dựa theo đồng nhân Việt Lan Vấn Tâm Vô Hối của mình. Thật sự thì mình rất thích nét vẽ này, tiếc là bạn ấy lặn mất lâu quá rồi , chắc cái PJ này sụp quá T^T Thôi thì đăng lên nghía cho bớt thèm, cũng là kỉ niệm đồng nhân Vấn Tâm Vô Hối T^T

Cảm phiền các bạn không mang hàng cây nhà lá vườn của mình đi nơi khác. Tks all!

1.jpg

2

3

4

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 10

Chương 10: Thiên Tôn tính toán

04b7fee19469464bee327237818c4efe04a174e4a1ac6-gtyHaL_fw658

Ngao Thốn Tâm nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, Ngọc Đỉnh Chân Nhân từ khi xuất hiện vẫn luôn đứng sau lưng vị kia, bộ dáng thu liễm mười phần làm gì có vẻ đáng khinh như bình thường. Chỉ sợ vị này thân phận không tầm thường, nhưng không biết là vì duyên cớ gì lại đến gặp mình.

Lão giả tóc bạc phảng phất biết được suy nghĩ của nàng cũng chỉ tùy ý cười cười. Toàn thân không hề có một chút khí tức, ngồi yên lặng nhưng lại cho Ngao Thốn Tâm cảm giác trầm hùng như núi, cùng đạo tương hợp, không thể lay động.

“Tiểu long Ngao Thốn Tâm bái kiến tiền bối!”

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 9

Chương 9: Thiên cơ đảo loạn

1e59def848116d6e37c565905a6f7e10c5a708db1c9a3-S92Vhm_fw658

Núi Côn Luân, bên trên tầng mây cao tám vạn trượng, thấp thoáng một tòa cung điện khổng lồ lơ lửng giữa thiên không.

Bởi vì là cuối đông, còn chưa tới mùa xuân, trên tầng mây khí lạnh từng trận, bên ngoài cung điện kết thành một tầng băng thật dày. Ngay cả Thái Dương Chân Hỏa cũng không cách nào hòa tan, chỉ có bên trên còn có pháp trận cấm chế, vì thế không bị kết băng. Loáng thoáng có thể nghe được bên trong vang ra tiên âm trận trận, hoa hồng liễu thúy, thỉnh thoảng còn có vài linh thú tung tăng chơi đùa, như cảnh tiên gia.

Một trung niên mặc hoàng y chợt xuất hiện ngay trước tòa cung điện, đánh giá chung quanh, bật cười:

“Tử Hư Cung quả nhiên danh bất hư truyền!”

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 8

Chương 8: Thiên đại hiểu nhầm

20150324171735_fuzhi.thumb.700_0

Ngao Thốn Tâm xốc lại tinh thần, đem một thân trang phục cao quý của Tây Hải công chúa thay bằng một bộ cẩm y màu hồng phấn thêu hoa sen, kiểu dáng chính là mô phỏng theo trang phục của Tiểu Long Nữ trên truyền hình, vừa yểu điệu vừa không kém phần thanh nhã. Ngao Thốn Tâm sờ nhẹ khuôn mặt, lại biến thêm một chiếc khăn che bằng lụa mỏng gia cố thêm mấy tầng phép thuật để che đi dung mạo thật rồi mới yên lòng bay về hướng Đào Sơn.

Vị trí của Đào Sơn kì thực không khó tìm, một ngọn núi có hình trái đào, lại có tiên khí bao phủ, cộng thêm trọng binh canh gác. Có ngốc cũng tìm đến được!

“Người nào?”

Thanh âm ác liệt truyền đến khiến Ngao Thốn Tâm giật nảy mình, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị phát hiện. Cảm giác không khí xung quanh nóng lên thấy rõ, Ngao Thốn Tâm thở dài, bất đắc dĩ xoay người lại.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 7

Chương 7: Sơ kiến Na Tra

2026901307294126775

Ngao Thốn Tâm gần đây tâm trạng rất tốt. Tuy rằng tam ca Ngao Ngọc phải trở về Tây Hải phụ giúp đại ca nhị ca nên không thể cùng nàng chơi đùa, bất quá cũng không sao. Nghe nói gần đây huynh muội Dương Tiễn và Ngọc Đỉnh chân nhân đều ăn không ít đau khổ từ nhóm người Đại Kim Ô. Vị đại điện hạ kia quả nhiên là người tốt, có cơ hội nhất định phải lôi kéo hắn kết bái huynh đệ.

Trong khi Ngao Thốn Tâm còn đang đắc ý với suy nghĩ trong lòng, từng đợt thanh âm binh khí va chạm từ phía trước truyền đến đã lôi kéo nàng trở lại thực tại.

Phía trước không xa hai bóng người một đỏ một trắng đang giao chiến, có điều bóng người màu đỏ đã sớm chiếm thượng phong, trong khi người còn lại đã sớm nỏ mạnh hết đà. Binh khí va chạm, tia lửa văng khắp nơi, từ xa cũng có thể nhìn thấy rõ. Đột nhiên bóng người màu trắng cấp tốc lui ra sau, bạch quang chợt lóe biến thành một đầu bạch long xoay đầu bỏ chạy đụng ngã nàng.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 6

Chương 6: Chạy trời không khỏi nắng

20151009112851_nmtez.thumb.700_0

Ngao Thốn Tâm đứng trên đỉnh Hoa sơn nhìn xuống, không khỏi cảm thán thế sự vô thường. Kỳ thực trên đời này xảy ra rất nhiều chuyện mà ngươi căn bản không tài nào hiểu được diễn biến của nó, chứ đừng nói đến chuyện suy luận kết quả. Ví dụ như chuyện lão Bồ Đề, hiện tại tạm gọi là Ngọc Đỉnh chân nhân, nửa ngày trước còn hào hứng nói muốn thu Dương Tiễn làm đệ tử, không tiếc truyền âm chỉ dẫn hắn đến Ngọc Tuyền sơn bái sư. Hiện giờ lại cùng huynh muội mình chung một dạng, chạy trối chết chỉ mong cả đời đừng gặp Dương Tiễn kia. Đến cái ổ tu luyện của mình cũng không dám về, quá bi kịch!

Nhìn huynh muội Dương Tiễn đang dìu đỡ nhau xuống núi, ánh bình minh đổ lên hai bóng người nhỏ bé phi thường ấm áp. Ngao Thốn Tâm trong lòng máy động, để các ngươi chạy loạn không mục tiêu, thà rằng cho các ngươi một mục tiêu để đi tới. Bản công chúa ra ngoài chơi cũng có thể yên lòng không đụng mặt.

“Ngọc Tuyền sơn, Kim Hà động có Ngọc Đỉnh chân nhân nổi tiếng nhất trong tam giới.”

“Ai!?” Dương Tiễn đối với việc thế nhân xa lánh đã quen thuộc, nay đột nhiên nghe thanh âm lạ vang lên, vạn phần khẩn trương kéo muội muội ra phía sau lưng.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 5

Chương 5: Vô tâm cắm liễu, liễu lên cây(*)

3bd089e618c52b697f2ca387e0a721928b11f6ae359ae-8sHmlC_fw658

(*) Có lòng trồng hoa, hoa không mọc, vô tâm cắm liễu, liễu lên cây: Ý chỉ việc người ta mong muốn điều gì thì nó lại chẳng đến, cái điều không nghĩ đến thì lại vô tình kéo đến.

Ngao Thốn Tâm đối với việc tìm ra Bồ Đề cực kì chấp nhất. Đáng tiếc, cho dù huy động toàn bộ thủy tộc Tây Hải cũng không bắt được tung tích của lão đạo sĩ này. Nàng cũng chỉ có thể sử dụng biện pháp trực tiếp nhất chính là đi bái phỏng từng vị trong Thập Nhị Kim Tiên, hi vọng có thể lần ra một ít đầu mối.

Thế nhưng, người tính, không, là long tính không bằng trời tính. Khi hai người Ngao Thốn Tâm tìm đến núi Côn Luân thì lại hay tin tất cả đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn bế quan từ ngày trùng cửu (9/9), bảy năm sau mới xuất quan. Hai người cũng chỉ có thể chán nản cưỡi mây trở về Tây Hải.

Ngao Thốn Tâm bay song song với tam ca, trong lòng rối rắm cực điểm. Không biết thì thôi, đã biết kết cục ai có thể cam tâm bị vận mệnh trói buộc?

“Tam muội cẩn thận!”

“A!”

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 4

Chương 4: Chuyện cũ của Dương Tiễn

434cfcfc79b1e533a9319b576323a55743dbf40369bbd-N39TTB_fw658

“Cô nương từng nghe qua tên tại hạ sao?” Dương Tiễn từ lúc xuất hiện phần lớn đều hơi cúi đầu, thần sắc ảm đạm, lúc này lại vì có người nhắc đến tên thường gọi ở nhà mà kinh ngạc ngẩng đầu lên. Người này chẳng lẽ là thân thích của mẫu thân?

Ngao Thốn Tâm hàm hồ đáp vài tiếng cho qua, ánh mắt trốn tránh, trong lòng gấp như lửa đốt, hận không thể kéo tam ca nhà mình chạy càng xa càng tốt. Ngao Ngọc là một người tinh tế, thoáng nhận ra ngữ khí của muội muội không bình thường, trong lòng âm thầm ghi nhớ cái tên Dương Tiễn này, bên ngoài lại hòa nhã hỏi.

“Hai vị hẳn là huynh muội? Vừa rồi không biết đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Các vị là người từ nơi khác đến sao?” Tiểu muội của Dương Tiễn vẫn luôn im lặng đột nhiên hỏi.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 3

Chương 3: Dương Tiễn?

20140616205744_BsdXr.thumb.700_0

 Ngao Thốn Tâm vì phấn đấu học theo các anh hùng xuyên không trong truyền thuyết, trên đường đi không ngừng đảo qua phượng nhãn tìm kiếm chuyện vui. Trời không phụ người có lòng, Cuối cùng khi đi qua một hẻm nhỏ, Ngao Thốn Tâm rốt cuộc cũng phát hiện một đám đông đang tụ tập.

“Tam ca, có biến!” Ngao Thốn Tâm chỉ vào con hẻm nhỏ, hưng phấn kêu lên.

Ngao Ngọc vẫn bộ dáng thư sinh nho nhã lắc lắc đầu nhìn muội muội song sinh của mình. Mấy tháng trước thấy nàng an tĩnh một chút, còn tưởng nàng bị hù dọa một trận đã đổi tính, không ngờ vẫn ham vui như vậy. Ài…

Hẻm nhỏ chỉ rộng hai mét, những người vây quanh đều ăn mặc theo kiểu người hầu, người nào người đấy thân thể cường tráng. Trong đám đông có hai người ăn mặc giống như con nhà quyền quý, còn những người khác bao quanh hai thiếu niên đó, cả hai đang xô xát với một cặp nam nữ.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 2

Chương 2: Cảm giác của thân tình

d013dffe18bd0e4622ac7f97690d08b767dfeb0e2b7f0-8HX0L5_fw658

“Dám động đến con gái bản vương, bản vương diệt cả nhà hắn,…”

Ngao Thốn Tâm còn cách cửa cung một đoạn đã nghe tiếng gào thét phẫn nộ xen lẫn tiếng than khóc của một ít người. Tây Hải Long Vương xem ra rất yêu thương con gái, nếu nàng bị phát hiện là kẻ chiếm xác con gái ông ta chỉ sợ vô cùng xui xẻo. Ngao Thốn Tâm trong lòng tự biết mình đuối lí, ân cần hỏi thăm họ hàng hang hốc của lão đạo sĩ tự xưng là Bồ Đề kia, lại tự trấn an một chút rồi bước vào đại điện.

Binh tôm tướng cua cùng một ít người hầu và đại thần thấy nàng bước vào vẻ mặt như gặp quỷ, sau đó lại thở phào như được đại xá. Tam công chúa không sao, lão Long Vương cũng không có cớ giáng tội lên đầu bọn họ.

“Phụ vương!” Ngao Thốn Tâm hơi do dự một lát, cuối cùng cũng lên tiếng.

Tây Hải Long Vương vốn đang bao nộ nghe thấy thanh âm này thì mãnh liệt quay đầu lại, thoáng một cái đã vọt tới trước người Ngao Thốn Tâm.

Tiếp tục đọc

Tiền Trần Như Mộng – Chương 1

Chương 1: Tây Hải Long Cung Tam công chúa

20141201150851_zkVe2.thumb.700_0

Ánh mặt trời ban trưa ngạo nghễ phát ra những tia sáng oi bức, xuyên qua làn nước xanh thẳm chiếu sáng tòa tháp dưới đáy biển.

Trong tháp, thiếu nữ nằm trên một chiếc giường đơn được phủ bởi tấm thảm nhung trắng, nhìn chằm chằm lên mái vòm thủy tinh phía trên phòng ngủ, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt, nhưng nàng cũng không hề có ý nghĩ chuyển động con ngươi để né tránh.

Thủy tinh trên mái vòm từng mảnh từng mảnh kết hợp, công nghệ tinh xảo, lại trong như gương phản xạ lại hình ảnh của người bên dưới. Tóc đen dài mượt, đôi mắt to tròn đen láy như hai viên bảo thạch, tổng quát là hình thái của một tiểu mỹ nhân tiêu chuẩn.

Thiếu nữ ngây người nhìn bản thân phản xạ trên thủy tinh, thế nào cũng không dám tin, tiểu mỹ nhân này là mình. Nàng thế mà thật sự xuyên không rồi, còn trọng sinh trong hình hài tốt như vậy nữa. Lão đạo sĩ đáng khinh kia sao lại tử tế thế?

Tiếp tục đọc

[Đồng nhân Hoa Thiên Cốt] Hồng Điệp – chương 78

Chương 78: Kết cục

578ab15a4bac062446b34dbc8599e0dff82aa1e13f089-RAuLbo_fw658

“Tiểu Cốt! Đừng!”

Tiếc rằng Bạch Tử Họa không còn ở đây, không ai có thể ngăn cản Hoa Thiên Cốt được nữa.

Trên không gió nổi mây vần, bầu trời biến thành màu tím đậm, nước biển chảy ngược lên trên, giữa không gian xuất hiện vô số cột nước. Mặt biển mênh mông vô hạn lập tức nở đầy hoa trắng, theo cột nước chạy thẳng về phía chân trời, tựa như là một trận tuyết lớn, tản khắp trong gió.

Mọi người kinh ngạc lắc đầu, nhìn Hoa Thiên Cốt dần trưởng thành. Mái tóc dài tung bay từ từ rơi xuống, mềm mượt như dải ngân hà chảy dọc Cửu Thiên. Khói mỏng lượn lờ, váy hoa sắc tím, vạt áo đung đưa. Đó là vẻ đẹp khuynh thành khiến vạn vật phai mờ, vẻ đẹp của tuyệt vọng, vẻ đẹp của cô độc. Rõ ràng cực kì mê người lại khiến người ta lạnh thấu xương, tựa như chỉ cần liếc một cái là nhìn thấy trái tim tan nát.

Tiếp tục đọc

[Đồng nhân Hoa Thiên Cốt] Hồng Điệp – chương 77

Chương 77: Yêu người không sai

222ef2b761345d36658d1e2806107e5bce51b9a425916-q1arTS_fw658

Khi yêu một người chúng ta đều không có lỗi

Chỉ là tại ngã tư ấy lại rẽ thành hai con đường khác nhau

Nếu từ nay về sau không thể cùng người tay trong tay

Thì xin hãy để ta ôm chặt người dù chỉ trong phút chốc

Khi yêu một người chúng ta đều không có lỗi

Chỉ là từ nay về sau không thể cùng người đi đến cuối đường

Nếu lòng ta đau thế gian này liệu có ai hiểu được

Và ta sẽ không hối hận vì đã từng yêu người

Hoa Thiên Cốt tê dại ngã xuống đất, mở hai tay ra, chỉ thấy tay mình dính tanh mùi máu. Con người vừa mới ấm áp ôm nàng không biết đã đi đâu, có cơn gió thổi tới, nàng bỗng thấy lạnh quá. Nàng có thể tưởng tượng cái chết của Đông Phương Úc Khanh thảm thiết tới mức nào, ngay cả giây phút cuối cùng hắn cũng không quên che mắt nàng, không quên nói với nàng… đừng nhìn.

Tiếp tục đọc